CHÁNH PHÁP LÀ THUỐC THẦN DIỆU CHỮA DỨT MỌI TÂM BỆNH CỦA CHÚNG SANH!

Thư viện Chánh Pháp

TIỂU BỘ KINH trong Tạng Kinh Pàli, tập truyện Tiền Thân Phật, phẩm GIỚI thứ II, có 10 câu chuyện...
Thiền sư Nguyệt Khê ở Hồng Kông đã nhận xét: “Đường lối Khoa học và Triết học hiện nay chỉ là xu hướng đến chỗ Sa mạc hoang vu của Tương đối. Con thuyền Suy lý và Biện chứng hiện đang phiêu lưu nơi Biển cả của Vô minh, vĩnh viễn không đến được Bờ tuyệt đối.”.[8] Hơn ai hết, hàng Phật tử rất tâm đắc điều này. Chúng ta không quy y bộ não, chúng ta chỉ quy y PHẬT TÂM TỪ BI HỶ XẢ.
Sáng ngày 8 tháng 3, lúc điểm tâm xong hòa thượng Giác Giới bảo tôi rằng hôm nay làm việc của tôi cho rồi. Tôi cũng mong được như thế. Đến hơn 7 giờ rưỡi, tôi xuống thỉnh hòa thượng lên nhà Tăng cho rộng và yên tĩnh. Sau khi hòa thượng đã an tọa, tôi kỉnh xá ngài rồi ngồi gần một bên và bắt đầu hỏi câu thứ nhất:
– Bạch hòa thượng, nếu tầm vóc của cơ sở này là một Tổ đình, thì theo con phải làm 2 cổng ở 2 bên mặt tiền, cho lượng xe ra và vào không bị kẹt. Đồng thời, chánh điện nên chú trọng tính cách biểu tượng, có những điểm nhấn về kiến trúc, đừng làm “chìm” bằng các chánh điện khác...
– Nói về sự mầu nhiệm của Tổ sư, thì hồi nhỏ ngài qua Miên ở với ông Keo, sau đó về lại Việt Nam có vợ, vợ và con mất nên ngài đi xuất gia. Khi xuất gia, ngài ra Mũi Nai nhập định, thấy cảnh sóng nước nhấp nhô, những con thuyền trồi lên hụp xuống… ngài mới ngộ được trí huệ Thuyền Bát-nhã...
– Thưa bác, trước đây sư có nghe hòa thượng Giác Dũng ở Năng-gù và hòa thượng Giác Tường nhắc đến bác. Hôm nay, sư không quản đường xa đến đây gặp bác để hỏi về Tổ, Thầy Khất Sĩ, về sự thành lập đoàn, sự phát triển các nơi… của Phật giáo Khất Sĩ...
Chiều, sau khi sư Minh Nhãn giảng pháp xong, tiếng phát ra loa đã hết, tôi lên gặp hòa thượng Giác Tường. Hòa thượng đang nằm trên võng đọc báo Sài Gòn. Tôi vào, ngài bỏ tờ báo và chỉ tôi ngồi trên tấm ván kê sát tường, miễn lễ...
Nhân duyên bên Ni giới đã như thế, tôi lại quay về tìm hiểu bên Tăng. Trưa ngày 2, tôi qua Lộc Uyển xin gặp đại đức Giác Tôn, khi hay tin đại đức có ở tịnh xá. Tôi đã đến Lộc Uyển lúc hơn 3 giờ, đại đức Giác Tôn đã tiếp tôi vui vẻ, có lẽ chúng tôi cũng đã từng làm quyến thuộc hay làm pháp lữ nhiều đời với nhau rồi. Sau hơn 2 tiếng được tiếp chuyện với đại đức để hỏi về chuyện ngày xưa, tôi đã thu được 4 file âm thanh và xin được vài tấm hình...
Chánh điện Tịnh xá Ngọc Diệp rất nhỏ, trên nóc có một búp sen rất to, 4 trụ giữa chánh điện to dềnh dàng và trên nóc pháp tháp có đến 53 bóng đèn đều màu trắng. Tuy nằm trên sân thượng, nhưng trước chánh điện cũng có cổng tam quan, trông ra xa thấy có nhiều tòa nhà cao mới được xây gần đây. Tôi xem một lát rồi đi xuống, để ý thấy dọc đường đi có mấy bức tranh cũng đẹp, có thiền vị…
Thấm thoát đã qua 42 năm hình thành và phát triển, bây giờ Tịnh xá Bình Phước trông rất khang trang, nề nếp. Trong các tịnh xá do Hòa thượng Từ Huệ lập, Tịnh xá Bình Phước có lẽ là rộng hơn hết. Cổng tam quan của tịnh xá được làm tương tự như cổng của Tịnh xá Trung Tâm, trông đơn giản, duyên dáng và mạnh mẽ; nhưng có phần khác hơn là trên đầu cổng tôn vinh bánh xe pháp chứ không phải ngọn đuốc chơn lý.
Trang : 11121314151617