Đạo phật khất sĩ / Tấm lòng vàng / Cõng nàng vượt dốc
Cõng nàng vượt dốc
Thái Bình
Con dốc ấy không chỉ là độ cao của những tầng lầu, mà còn là định kiến của người đời và nỗi mặc cảm của người con gái bỗng dưng thành người khuyết tật. Nhiều lúc nhìn chồng và con gái đùa giỡn, Liêu Thị Ngọc Hiếu vẫn không tin hạnh phúc đang hiển hiện trước mắt mình!
Con dốc nho nhỏ
Năm 17 tuổi, đôi chân của cô nữ sinh Liêu Thị Ngọc Hiếu bỗng dưng yếu dần rồi liệt hẳn. Tình cờ nghe bác sĩ trao đổi với má, Hiếu biết với căn bệnh u tủy sống này cô sẽ mãi mãi phải ngồi xe lăn. Không chấp nhận sự thật phũ phàng, Hiếu bắt đầu tích trữ thuốc ngủ để hủy hoại đời mình. Nhưng trong một khoảnh khắc nào đó giữa lúc cùng quẫn, Hiếu chợt nghĩ tới má và cô đã chọn con đường sống.
Một bữa nọ, người anh họ của người chăm sóc Hiếu vào thăm, nhìn thấy cô gái khắc khoải trên giường bệnh bỗng đem lòng thương mến. Rồi Hiếu tiếp tục đi học, và chàng trai Nguyễn Thanh Hà ấy đã tình nguyện đẩy xe lăn đưa Hiếu đến trường, bồng bế cô lên lớp học tận lầu 2. Hồi đầu Hiếu ngại lắm, nhưng vì chuyện học nên cô đành chấp nhận sự giúp đỡ của anh. Và đôi tay rắn chắc của chàng trai Hậu Giang đã giúp Hiếu học hết cấp III rồi vào đại học.
Để đưa đón Hiếu đi học, Hà chấp nhận thu nhập ít ỏi với những công việc có thể co giãn thời gian. Do Hiếu không kiểm soát được bài tiết, nên hễ sắp xảy ra “sự cố” là cô lại í ới gọi điện thoại để anh đến trợ giúp. Cầu thang cao ngất, có bữa Hà ẵm Hiếu hì hục leo lên tầng 4 thi, nhưng đến nơi mới biết phòng thi đã chuyển xuống lầu 2. Nhìn những giọt mồ hôi lăn dài trên gương mặt vừa mệt vừa đói của Hà, Hiếu thương anh đến chảy nước mắt.
Năm 2003, Hiếu bước vào ca mổ tái tạo bàng quang để cứu hai quả thận ứ đầy nước. Trước ca mổ, Hiếu nghèn nghẹn nói: “Nếu em chết thì sao?”, Hà trả lời: “Anh có cách để em sống, em phải sống thì mới biết đó là cách gì!”. Nói vậy thôi chứ trong lòng Hà lo lắng lắm. Và phần thưởng dành cho sự dũng cảm của Hiếu là một chầu cà phê trên tòa nhà cao nhất thành phố lúc bấy giờ - điều mà Hiếu ao ước bấy lâu nhưng chẳng hiểu sao Hà cũng biết được.
Con dốc cao cao
Sau ca mổ, gia đình Hiếu quyết liệt ngăn cản mối quan hệ “nguy hiểm” của đôi bạn. Hiếu tâm sự: “Gia đình bảo bọc tôi bằng thứ tình thương lạ lùng…”. Theo Hiếu, tình thương ấy xuất phát từ định kiến: người khuyết tật không thể tự nuôi sống bản thân và sẽ tăng thêm gánh nặng cho gia đình nếu kết hôn và sinh con.
Hiếu bảo chính thái độ quyết liệt của gia đình đã khiến cô khiếp sợ đến độ không dám lên tiếng bảo vệ quyền được yêu của mình. “Em chọn gia đình”, Hiếu nói với Hà trong nước mắt. Nghe Hiếu nói vậy, Hà nén lòng nói với người yêu: “Nếu không có duyên làm chồng thì anh xin bầu bạn đến cuối cuộc đời.”.
Nhưng Hà đã không bỏ cuộc. Anh vẫn lén gia đình đẩy xe lăn đưa Hiếu đến trường, ẵm bồng cô lên lớp và cùng cô rong ruổi khắp nơi. Ngày Hiếu tốt nghiệp đại học cũng đánh dấu 10 năm họ gắn bó cùng nhau. Nhưng chừng ấy thời gian vẫn chưa đủ làm cô gái tự tin để sống với tình yêu của mình. Sau câu nói “Anh quá thất vọng về em!”, Hà buồn bã bỏ đi. Những ngày sau đó với Hiếu cảm giác mất người thân yêu chưa bao giờ rõ ràng đến thế…
Rồi Hà bỗng dưng xuất hiện. Ngay chiều hôm đó, Hiếu về nhà nói hết với má về lựa chọn tình yêu của mình. Một tuần sau đó, má Hiếu nói: “Hai đứa bay đã gắn bó với nhau 10 năm trời còn gì, thôi thì...”. Đám cưới của họ thật vui. Và khi chú rể đẩy chiếc xe lăn ra trước bàn thờ gia tiên, gia đình hai bên òa khóc khiến đôi uyên ương cũng không kìm được nước mắt.
Ba tháng sau ngày cưới, Hiếu có thai. Tiếp theo là những tháng ngày hồi hộp. Cái thai trong bụng càng to thì sức khỏe của Hiếu càng đi xuống mà nỗi lo cứ lớn dần lên. Khi tỉnh lại sau ca mổ lấy thai, việc đầu tiên Hiếu làm là xin được tận tay kiểm tra xem con có lành lặn không?
Những ngày này vợ chồng Hiếu đang chuẩn bị đưa con gái 33 tháng tuổi về quê nội đón tết. Mẹ Hà đã cho sửa nhà vệ sinh để cô con dâu dễ tiếp cận. Bà còn cho cưa chân cả bộ ván ngựa gia truyền để Hiếu có thể “nhảy” sang ngồi cùng mâm với chị em chồng. Hiếu tâm sự: “Nếu không có tấm chân tình của anh Hà thì một người như tôi không thể có ngày này”. Nhưng Hà lại nghĩ khác: “Chưa bao giờ tôi coi cô ấy là gánh nặng của mình cả!”.
KS. Minh Bình cập nhật
Nguồn: Tuổi Trẻ online, ngày 15/01/2012
Hiếu hiện là nhân viên của Trung tâm Khuyết tật và Phát triển, còn Hà là nhân viên một công ty. Do Hà ở rể nên mỗi ngày Hiếu tự chạy xe gắn máy ba bánh vượt đoạn đường dài 18km từ Hóc Môn đến chỗ làm. Đôi uyên ương đang ao ước một ngày nào đó có đủ điều kiện mua một căn nhà nhỏ trong nội thành để việc đi lại dễ dàng hơn.
---------------------------------------------------------------
Các bài liên quan
- Yêu = miệng
- Văn Hóa Trái Tự Nhiên
- Xã hội đang thiếu giá trị văn hóa chuẩn mực để soi chiếu
- GHEN CÔ-VY
- Chữ ký triệu đô
- THẬT tế & THỰC dụng
- IVAN & DAVID IN ENGLAND
- PHIÊN XÉT XỬ MỘT VỤ TRỘM BÁNH MÌ
- Trâu THONG KHAM ở Thailand
- BÁO ĐỘNG: KhôNg cÓ ý ThứC
- Nuôi một cán bộ
- Sửa xe chết máy miễn phí ở Sài Gòn
- Lớp học đặc biệt ở Phú Yên
- 'Nobel Giáo dục' được trao cho một nữ giáo viên Canada
- tỷ phú Bill Gates cho con thừa kế chỉ 1/6500 tài sản
- Cấm dạy thêm: Giáo viên hãy đấu tranh, đừng than vãn
- Hiệp sĩ hút đinh
- Cop.21 thành công !
- Cụ già chèo đò Việt Nam
- Bà Niệm ở Quỳnh Lâm
- Hai thanh niên cứu 3 mẹ con trong cơn lũ
- Tôi đã khóc khi thấy bức ảnh này!
- TÌNH NGƯỜI trong phiên tòa xử tài xế làm bé trai văng khỏi bụng mẹ
- Niềm vui vỡ òa
- Malala Yousafzai
- Trần Thị Thùy Dương
- Việt Nam và Mỹ
- Ảnh con gái đã qua đời
- Băng ẩu qua đường ray
- Bà lão bán sức khỏe 3 ngày mới kiếm được… 10 nghìn đồng
- Nguyệt Linh
- Thấy người bị nạn thì xáp vô cứu thôi!
- 23 năm đón giao thừa ngoài đường
- ngày Chủ Nhật Đỏ
- Cuộc chiến của một “Vua cờ bạc”
- “Tài xế xe bồn ngăn thảm họa là một anh hùng”
- Người tự nguyện xây 156 cây cầu cho “người dưng”
- Một mình sang Mỹ tự túc học lái máy bay
- Cứu xe chở 31 hành khách tắm sông
- Cún KABANG dũng cảm
- Cụ ông 80 tuổi chinh phục đỉnh Everest
- Tài khéo léo của cô bé không tay
- Cậu bé viết chữ bằng chân trái
- Cây Nhân Đạo
- Nhân viên ngân hàng trả lại cho khách 1 tỷ đồng tiền thừa
- Những người chữa rắn cắn kỳ tài ở Việt Nam
- Dạy viết chữ “Người” giữa đầm lầy
- Gần 11.000 sinh viên tham gia Xuân Tình Nguyện 2013
- Đem cả gia tài xây cầu cho dân
- Chuyện bà cụ bán vé số cùng chú chó và đàn chim sẻ
- Đêm Đông ở Hà Nội
- Cánh tay nữ sinh
- Lao xe vào trụ đèn để khỏi tông hàng chục người
- Một cựu binh Mỹ trả lại xương cánh tay
- Lao xuống hồ cứu người
- Cảnh sát giao thông làm xe ôm
- Thầy Nguyễn Ngọc Ký
- Bà lão 70 tuổi nhặt rác nuôi con và cháu ngoại
- Chú lính chì Thiện Nhân
- Sĩ Tử Đạp Xe 300km Đi Thi được đặc cách vào Đại học
- Quán chè 70 tuổi ở Sài Gòn
- Nghĩa trang của hơn 42 nghìn thai nhi
- Những bông hoa đẹp giữa cuộc đời
- Hộp Cơm Nghĩa Tình của nhóm cô Tuyết Nga
- Ông “Mọt Sách” và Thư viện vì cộng đồng
- Về Nam Định ăn phở 5 nghìn
- Hai Em Nhỏ Cứu Bạn
- Lò luyện thi của cụ già 75 tuổi
- 3.000 chỗ ở miễn phí cho sĩ tử Cần Thơ
- 5.000 chỗ trọ miễn phí đón thí sinh thi Đại học tại Tp. Hồ Chí Minh
- Thêm một bé trai sơ sinh bị bỏ rơi trước cổng chùa
- Cứu con sinh non 27 tuần thai
- Tình CHA
- Nick Vujicic – Không tay, không chân, không lo âu!
- ĐÁM CƯỚI NGỌT NGÀO CỦA CHÀNG TRAI KHÔNG TAY KHÔNG CHÂN
- Học sinh lớp 8 dũng cảm cứu 3 người lớn
- Chàng thủ khoa hiếu thảo
- Anh Tư hiếu thảo
- Chú chó Hachiko
- Xuân tình nguyện
- Ấm áp những chuyến xe nghĩa tình
- Chữ TÍN của chị Lành Vé số
- -- Cơm chay MIỄN PHÍ --
- ƯƠM MẦM NON CHO CUỘC ĐỜI
- CLB Tấm Lòng Vàng Tổ Chức Chuyến Từ Thiện Tại Tỉnh Bến Tre
- Nửa đêm mượn tiền cứu người dưng
- Một tấm lòng với Huế
- Giải thưởng Tài năng Lương Văn Can: Sức lan tỏa của một tấm lòng
- Nhà May Mắn cho những số phận bất hạnh
- Tấm lòng của người mẹ kế
- MỌI NGƯỜI BƠI QUA SÔNG ĐỂ ĐẾN TRƯỜNG MỖI NGÀY!
- Quỹ Nhân Ái tiếp tục đến với mẹ con bé Trường
- Hàng trăm tấm lòng đến với bé 5 tuổi chăm mẹ ung thư
- Quà nhân ái đến với cậu bé 5 tuổi chăm mẹ ung thư
- Bé Xuân Trường chăm sóc mẹ bị ung thư
- Thuyết minh về Trang TẤM LÒNG VÀNG
- Thái Lan: Nhà sư hiến 1 tấn vàng cho đất nước
- Con đã từng sống và con rất ngoan
- CHO MỘT TẤM LÒNG
- Nước mắt ở Mường Chiềng