Đạo phật khất sĩ / Đạo tràng Tịnh xá / Cảnh Tịnh xá
Cảnh Tịnh xá
Hành Vân
Cảnh nhà quê, bởi tâm quê
Đáng thương bao kẻ xa quê nhọc nhằn
Theo trần rong ruổi kiếm ăn
Chút thanh, chút sắc, tối tăm lắm đời!
Dừng chân đứng lại ai nào
Bởi đâu lăn lóc lộn nhào trần gian?
Người khôn sao chẳng lo toan
Để vô thường đến lại còn nhảy đâu?
Ta cứ ngỡ xuống trần chơi một lát
Nào ngờ đâu vướng mắc suốt bao năm
Ta đã bán Tự do và Tự trọng
Để khóc cười nếm trải cái Tình đời.
Này là thân, như một chiếc áo
Này là tâm, nước chảy không ngừng
Này gia đình, một tổ ấm nhỏ
Này nước non, là chốn quê nhà
Người đã đến với đời như thế
Khoác vào mình thân phận khách trần
Và hôm nay duyên vào tịnh xá
Người có hay ai mới là mình?
Một buông, hai cũng là buông
Một hai buông hết mấy tuồng đời kia
Về đây vui cảnh nhà quê
Có ông Phật đứng ngô nghê ngắm đời.
Tâm không vào đạo
Tâm có theo đời
Tâm thiện được sống
Tâm ác chết rồi.
Lập mấy cảnh để nêu đạo lý
Có hiểu ra mới biết tu hành
Bằng không rõ được mối manh
Uổng công hình thức tu hành sớm hôm.